Đọc - Nghe - Xem

Chùm thơ Phạm Ngọc Hoàn

Mời bạn đọc bước vào một khoảng trời thơ sâu lắng của Phạm Ngọc Hoàn để cùng tác giả hồi tưởng lại những khoảnh khắc riêng tư một cách đầy tinh tế.

Tác giả Phạm Ngọc Hoàn
25/11/2020 15:52
Chùm thơ tình Nguyễn Ngọc Hoàn - Ảnh 1.

Ảnh sưu tầm

Mai em về

Mai em về cây bưởi sẽ ra hoa
Căn nhà cũ, thơm ngát mùi cây trái
Quả chín trên cây tự tay anh sẽ hái
Để em ăn nhớ lại chuyện ngày xưa! 

Mai em về trời se lạnh, không mưa
Nên nỗi nhớ cứ ùa về như lũ
Vẫn ấm cúng trong ngôi nhà cũ
Nắng sẽ về, nắng đọng mái hiên nhà. 

Mai em về vườn sẽ nở đầy hoa
Chú chim chích vui mừng nhảy qua, nhảy lại
Con chim khách cứ kêu nhiều kêu mãi
Báo em về có phải thế không em? 

Mai em về căn nhà cũ không quen
Mái ngói xưa thẫm màu, bậc thềm cao thấp
Con thạch thùng ngại ngùng đi mất
Chỉ mình anh thôi, duy nhất vẫn chờ em.

Chùm thơ tình Nguyễn Ngọc Hoàn - Ảnh 1.

Ảnh sưu tầm

Hà Nội hoa ban nở

Hà Nội - Thủ đô
Mùa hoa Ban nở
Ban trắng, Ban đỏ
Làm say lòng người
Tôi đi giữa phố
Phố của Thủ đô
Mà như đang ngỡ
Tây Bắc - xa mờ
Bao giờ, không biết
Ban về Thủ đô?
Khi nào không biết
Sắc màu ngẩn ngơ?
Sáng nay bỡ ngỡ
Vẻ đẹp sững sờ
Hoa Ban trắng đỏ
Phố phường - bài thơ!
Giá như mà có
Âm vang sáo Mèo
Giá như mà có
Vó ngựa lưng đèo
Giá như mà có
Tiếng Khèn cheo leo
Tôi mê mẩn theo
Phố xưa, ngói cổ
Có con phố nhỏ
Trắng màu hoa Ban
Có con đường nhỏ
Đỏ màu hoa Ban 

Chùm thơ tình Nguyễn Ngọc Hoàn - Ảnh 2.

Ảnh sưu tầm

Nhớ người xưa

Gió ơi hãy đi tìm
Cho ta người con gái
Để cho ta nhắc lại
Chuyện tình hai con tim
Một chiều mùa Thu chín
Nắng ngọt lịm đôi môi
Anh ra đi vội vội
Để vầng trăng chia đôi
 Xa xa bao giọng nói
Đang cười và đang nhìn
Một nụ hôn bịn rịn
Rồi mối tình chia đôi 
Rồi lại mùa Thu tới
Nắng vẫn ngọt bờ môi
Nhớ nụ hôn, hôn vội
Anh đây em đâu rồi? 

Chùm thơ tình Nguyễn Ngọc Hoàn - Ảnh 4.

Ảnh sưu tầm

Nhà vắng em 

Em đi vắng lâu ngày chưa về lại
Vườn hoang mưa, cỏ dại mọc um tùm
Con chó đói, nằm co như đang ốm
Cây hồng già, im lặng chẳng đơm bông! 

Em đi rồi, em có biết hay không?
Nhà vắng lắm, như rộng ra hơn trước
Anh lặng lẽ, một mình anh đếm bước
Đếm một lần, quên lại đếm lần hai! 

Em đi rồi, nên nhà chẳng có ai
Vắng người dọn, vườn cây đầy cỏ dại
Trái cây chín cũng không người trèo hái
Trái chín già, rụng kín cả lối đi 

Hàng dâm bụt, em nhớ không mọi khi
Em cần mẫn xén thành hàng, thành lối
Nay bừa bộn nhiều khi anh xén vội
Nham nhở vô cùng nhưng cũng gọn lối đi 

Chán vô cùng nhưng chẳng biết làm gì
Đàn ông vụng, biết làm sao được
Anh lặng lẽ lại bắt đầu đếm bước
Lẩn thẩn đếm hoài, quên lại đếm lần hai!

Tác giả: Phạm Ngọc Hoàn
Sinh ngày 10/10/1950
Quê quán: Quỳnh Lưu - Nghệ An
Tốt nghiệp Đại học Bách Khoa Hà Nội
Công tác tại Đài truyền hình Việt Nam ( 1979-2010)


Ý kiến của bạn
Bình luận
Xem thêm bình luận